KHÔNG BIẾT DỰA CỘT MÀ NGHE
Mới đây,
trên trang BBC News Tiếng Việt có đăng bài viết “Có vùng cấm?” với một dấu hỏi
chấm, rồi nhắc lại câu nói của ông Mai Tiến Dũng - Nguyên Bộ trưởng, Chủ nhiệm
Văn phòng Chính phủ sau sự kiện Chủ
tịch nước Võ Văn Thưởng xin thôi giữ các chức vụ được giao do vi
phạm quy định những điều đảng viên không được làm. Bài viết có đề cập đến câu hỏi: “Phải chăng
chiến dịch “đốt lò” có vùng cấm? Phải chăng khi làm đến một vị trí nào đó thì
người ta cùng lắm chỉ bị kỷ luật, cách chức chứ không bị xử lý trước pháp luật?”
Xin thưa: BBC News đã “không biết thì
dựa cột mà nghe”
Thứ
nhất: Việc Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng xin thôi giữ các chức vụ được giao do vi phạm quy định những điều đảng viên không được
làm là thể
hiện tinh thần đạo đức cách mạng của một người cộng sản khi nhận ra những khuyết
điểm của cá nhân mình. Ngày 03/11/2021, Bộ Chính trị ban hành Quyết định số 41-QĐ/TW “Về việc miễn
nhiệm, từ chức đối với cán bộ”. Quyết định này đã thể hiện những giá trị tinh hoa của văn hóa từ chức
trong đạo làm quan, đạo làm chính khách của chính giới Đông, Tây xưa và nay - rất
nghiêm minh nhưng cũng rất nhân văn, nghĩa tình. Trong lịch sử chính trị cách mạng
Việt Nam đã có những tiền lệ lịch sử về sự từ chức của những cán bộ cao cấp trong
Đảng. Trước khi giành được chính quyền, trong thời kỳ 1936 - 1938, các đồng chí
Lê Hồng Phong và Hà Huy Tập đã từng tự nguyện rời khỏi
chức vụ Tổng Bí thư của Đảng để bảo đảm sự thống nhất về đường lối chiến lược
và sách lược của Đảng, nhất là sự hài hòa giữa đường lối của Đảng Cộng sản Đông
Dương và đường lối chung của Quốc tế Cộng sản lúc đó. Tuy không tiếp tục giữ
cương vị Tổng Bí thư, nhưng các đồng chí Lê Hồng Phong và Hà Huy Tập vẫn tiếp tục
tham gia Ban Thường vụ Trung ương của Đảng và vẫn tiếp tục tham gia lãnh đạo
Đảng, có những cống hiến to lớn cho sự nghiệp cách mạng Việt Nam đến hơi thở cuối
cùng.
Thứ hai: Chiến
dịch “đốt lò” của Việt Nam “không có vùng cấm”. Về mặt pháp lý: Luật Phòng, chống
tham nhũng số 36/2018/QH14, được Quốc hội thông qua ngày 20/11/2018, có hiệu lực
kể từ ngày 01/7/2019, trong đó ghi rõ: “Người có hành vi tham nhũng giữ bất kỳ chức vụ, vị trí công tác nào đều
phải bị xử lý nghiêm minh theo quy định của pháp luật, kể cả người đã nghỉ hưu,
thôi việc, chuyển công tác” (Điểm 1, Điều 92, Mục 1, Chương IX). Trong thực tiễn: Nhìn lại 10 năm từ 2012 đến 2022, cấp ủy, ủy
ban kiểm tra các cấp đã thi hành kỷ luật 2.740 tổ chức đảng, hơn 167.700 cán bộ,
đảng viên, trong đó có 7.390 đảng viên bị kỷ luật do tham nhũng; đã kỷ luật 170
cán bộ thuộc diện Trung ương quản lý, trong đó có 4 Ủy viên Bộ Chính trị,
nguyên Ủy viên Bộ Chính trị; 29 Ủy viên Trung ương, nguyên Ủy viên Trung ương;
50 sĩ quan cấp tướng trong lực lượng vũ trang. Riêng từ đầu nhiệm kỳ Đại hội
XIII đến nay đã thi hành kỷ luật 50 cán bộ thuộc diện Trung ương quản lý (cao
hơn gấp 4 lần so với nhiệm kỳ khóa XI và bằng gần một nửa số cán bộ cấp cao bị
xử lý của nhiệm kỳ khóa XII), trong đó có 8 Ủy viên Trung ương, nguyên Ủy viên
Trung ương, 20 sĩ quan cấp tướng. Rõ ràng là “không có vùng cấm”.
Chừng ấy lý do đủ chứng minh ở Việt Nam, công tác phát hiện và xử lý những sai phạm
được chỉ đạo đồng bộ, quyết liệt, hiệu quả, khẳng định quyết tâm rất cao của Đảng,
Nhà nước trong chống tham nhũng, "không có vùng cấm, không có ngoại lệ, bất
kể người đó là ai, không chịu sức ép của bất kỳ cá nhân nào"./.
--KM--
Nhận xét
Đăng nhận xét